33
Môi-se Chúc Phước cho Dân Chúng
1 Trước khi qua đời, Môi-se, người của Đức Chúa Trời, chúc phước lành cho Ít-ra-ên như sau:
2 “Chúa Hằng Hữu đến với dân mình
tại Núi Si-nai và Núi Sê-i-rơ,
Ngài chiếu sáng từ Núi Pha-ran.
Chúa đến với muôn nghìn vị thánh,
lửa bốc cháy từ tay phải Ngài.
3 Ngài yêu quý dân mình.
Các thánh của Chúa được tay Ngài bảo bọc.
4 Luật lệ Chúa do đầy tớ Ngài truyền lại,* Nt Môi-se truyền cho chúng ta một đạo luật
là một kho tàng của nhà Gia-cốp.
5 Khi các nhà lãnh đạo của dân hội họp,
khi các đại tộc quy tụ một nơi,
Chúa đã đăng quang trị vì
cả quốc dân Ít-ra-ên.”† Nt Jeshurun (một tên của Ít-ra-ên trong văn thơ)
6 Môi-se nói về đại tộc Ru-bên:
“Xin cho Ru-bên sống mãi muôn đời,
cho con cháu họ đông như sao trời.”
7 Môi-se nói về đại tộc Giu-đa:
“Chúa ôi! Xin nghe lời kêu cầu của Giu-đa,
đem họ về với dân mình,
dùng đôi tay bảo vệ mình;
giúp họ chiến đấu chống quân thù.”
8 Về đại tộc Lê-vi, Môi-se chúc:
“Xin giao Thu-mim của Chúa cho Lê-vi,
và U-rim cho những người đầy lòng tin kính,
vì Chúa đã thử họ tại Ma-sa và Mê-ri-ba.
9 Một lòng tôn trọng giao ước Chúa,
quyết tâm vâng giữ lời Ngài dạy.
Nên họ dám sẵn lòng coi nhẹ,
anh em, con cái, và cha mẹ.
10 Họ sẽ dạy cho Gia-cốp luật lệ,
thắp hương, dâng lễ thiêu trên bàn thờ Chúa.
11 Xin Chúa giúp cho họ thịnh vượng,
chấp nhận các công việc họ làm cho Ngài.
Xin đánh nát hông kẻ thù và người ghét họ,
khiến chúng nó không ngóc đầu lên nổi.”
12 Môi-se chúc đại tộc Bên-gia-min như sau:
“Người được Chúa yêu quý
sẽ sống an ninh bên Ngài.
Chúa bảo bọc người mãi mãi,
vì Ngài ngự trên người.”
13 Về đại tộc Giô-sép, Môi-se chúc:
“Đất họ được Chúa ban phước lành,
với những bổng lộc chọn lọc từ trời xanh,
và từ nơi sâu thẳm của lòng đất.
14 Xin cho họ các sản phẩm quý nhất,
dưới đôi vầng nhật nguyệt,
tháng tháng mùa màng thu hoạch đầy kho;
15 cho họ hưởng hoa màu tuyệt hảo,
tài vật nghìn năm của núi đồi,
16 và các thổ sản thượng hạng.
Xin ân sủng của Đấng hiện ra nơi bụi gai đang cháy,
đổ trên Giô-sép, ông hoàng của tất cả anh em.
17 Người lẫm liệt như bò đực đầu lòng;
với cặp sừng dũng mãnh của bò rừng,
người sẽ húc các dân tộc khác chạy đến cuối trời,
với hàng muôn người Ép-ra-im,
và hằng nghìn người Ma-na-se.”
18 Môi-se nói về đại tộc Sa-bu-luân và Y-sa-ca:
“Sa-bu-luân hân hoan lúc ra đi,
còn Y-sa-ca hớn hở khi ở trong trại.
19 Họ sẽ mời các dân lên núi
cùng nhau dâng lễ vật lên Chúa.
Họ hưởng hải sản phong phú
và các kho tàng chôn vùi trong cát.”
20 Môi-se nói về đại tộc Gát:
“Ngợi khen Đấng mở rộng bờ cõi Gát!
Như sư tử rình rập rồi xé nát,
đầu và tay chân các con mồi.
21 Người chọn cho mình phần tốt nhất,
là đất dành cho người lãnh đạo.
Người cùng các vị lãnh tụ của dân,
thực thi công lý của Chúa,
xét xử toàn dân cách công minh.”
22 Về đại tộc Đan, Môi-se nói:
“Đan là một sư tử con
từ Ba-san nhảy xổ tới.”
23 Ông chúc đại tộc Nép-ta-li:
“Nép-ta-li sẽ thỏa nguyện về các ân huệ,
hưởng phước lành của Chúa tràn đầy.
Người sẽ chiếm đóng vùng đất phía tây,
còn phía nam cũng nằm trong lãnh địa.”
24 Về đại tộc A-se, ông chúc:
“Cầu cho A-se được phước hơn con trai khác;
xin cho người được anh em yêu chuộng,
người sang đến độ lấy dầu rửa chân.
25 Then cửa người bằng đồng, bằng sắt,
tuổi càng cao, sức người càng tăng.”
26 “Nào có ai như Đức Chúa Trời của Ít-ra-ên.‡ Nt Jeshurun (một tên của Ít-ra-ên trong văn thơ)
Uy nghi ngự các tầng trời,
sẵn sàng cứu giúp khi ngươi kêu cầu.
27 Đức Chúa Trời ngươi là Thần Hằng Hữu
với cánh tay bao phủ đời đời
bất luận nơi nào ngươi trú ngụ.
Ngài đuổi kẻ thù trước mặt ngươi
và ra lệnh: Tiêu diệt đi cho rồi!
28 Nhờ thế, Ít-ra-ên sống riêng biệt, Gia-cốp
an cư lạc nghiệp một nơi
trong miền đầy rượu và ngũ cốc,
vì đất họ đượm nhuần sương móc.
29 Ít-ra-ên phước hạnh tuyệt vời!
Khắp muôn dân ai sánh kịp ngươi,
những người được Chúa thương cứu độ?
Ngài là thuẫn đỡ đần, che chở,
là lưỡi gươm thần tuyệt luân!
Kẻ thù khúm núm đầu hàng,
nhưng ngươi chà nát tượng thần§ Nt các nơi cao (nơi thờ tà thần) địch quân.”