Thi Thiên 36
Lòng Ác của Loài Người và Đức Nhân Từ của Chúa
(Thơ của Đa-vít, đầy tớ Chúa, soạn cho nhạc trưởng)
1 Một lời nói trong lòng tôi về tội lỗi của người ác rằng:
Nó không để tâm đến việc kính sợ Đức Chúa Trời.
2 Nó chỉ lo tâng bốc bản thân,
đến nỗi không thấy tội cũng không ghét tội.
3 Miệng lưỡi nó đầy lời xảo trá,
không chút khôn ngoan, chẳng tốt lành.
4 Nằm trên giường tính toan điều ác,
quyết tâm theo con đường gian trá,
không từ bỏ hành vi sai trái.
5 Chúa Hằng Hữu ôi, lượng nhân từ bao la trời biển;
lòng thành tín vượt quá mây ngàn.
6 Đức công chính sừng sững non cao,
sự xét đoán sâu hơn vực thẳm.
Ngài bảo tồn loài người, loài vật, lạy Chúa Hằng Hữu.
7 Lòng nhân từ Chúa quý biết bao, ôi Đức Chúa Trời!
Con cái loài người nương tựa mình
dưới bóng cánh của Ngài.
8 Được thỏa mãn thức ăn dư dật trong nhà Chúa,
uống nước sông phước lạc từ trời.
9 Vì Chúa chính là nguồn sống
và ánh sáng soi chiếu chúng con.
10 Xin cứ thương yêu người biết Chúa;
xử công minh với người ngay thật.
11 Xin đừng cho người kiêu ngạo giẫm chân con
hay người ác xô đùa con xuống hố.
12 Kìa! Người làm ác ngã rạp!
Họ bị xô ngã không trở dậy nổi.